Bình giảng đoạn thơ sau: “Tôi muốn tắt nắng đi… Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”

Đề bài: Bình luận về đoạn thơ sau: “Tôi muốn tắt nắng… Tôi không đợi nắng hè, không bao giờ quên mùa xuân”

Bạn đang xem: Bình luận về đoạn thơ sau: “Tôi muốn tắt nắng… Tôi không đợi nắng hè về với mùa xuân”

Nội dung chính

  • Phần 1: Lập dàn ý để bình luận về đoạn thơ sau: “Tôi muốn tắt nắng… tôi không đợi nắng hè chuyển sang xuân”
  • Phần 2: Bài văn mẫu Bình luận về đoạn thơ sau: “Tôi muốn tắt nắng… tôi không đợi nắng hè về đón xuân”

Phần 1: Lập dàn ý để bình luận về đoạn thơ sau: “Tôi muốn tắt nắng… tôi không đợi nắng hè chuyển sang xuân”

Xem chi tiết Dàn ý cảm nhận về bài thơ sau: “Tôi muốn tắt nắng… tôi không đợi nắng hè không bao giờ trở lại” tại đây

Phần 2: Bài văn mẫu Bình luận về đoạn thơ sau: “Tôi muốn tắt nắng… tôi không đợi nắng hè về đón xuân”

Phân công:

Trong bốn mùa của một năm, có lẽ mùa xuân là mùa khiến con người sảng khoái, háo hức và rạng rỡ nhất. Vì vậy, đã có biết bao thi nhân thổn thức trước vẻ đẹp ấy, làm nên những vần thơ trầm lắng, nhẹ nhàng, mang âm hưởng thơ nồng nàn, say đắm. Bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu cũng là một bài thơ tuyệt vời như thế, ca từ chan chứa cảm xúc của một tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống tha thiết, mãnh liệt.

Khổ đầu của bài thơ là bức tranh mùa xuân rộn ràng như đất trời qua cái nhìn tinh tế của tác giả.

Xem thêm bài viết hay:  Dương đông kích tây là gì? Chiến lược Dương đông kích tây

“Muốn tắt nắng cho màu đừng phai, muốn buộc gió cho hương đừng bay đi”.

Tâm nguyện của nhà thơ muốn đi ngược lại quy luật tự nhiên để chiếm hữu hương vị của đất trời. Nhà thơ muốn “tắt nắng”, “buộc gió”, một mong ước phi thường tưởng như vô lý nhưng lại chứa đựng khát vọng thưởng thức vẻ đẹp của thiên nhiên, cuộc sống. Tắt nắng để màu không phai dù thời gian trôi, buộc gió để hương hoa nơi đây mãi không bay đi. Phải chăng là một tâm hồn tha thiết yêu thiên nhiên, một thái độ nâng niu, trân trọng cội nguồn thiên nhiên, nhà thơ không tìm những nơi cao xa để trốn tránh thực tại mà tìm về vẻ đẹp của ngày tháng trong chính tâm hồn mình? ? cuộc sống, bắt nguồn từ hiện thực, trong hiện thực với thiên nhiên, đất trời.

Và khi mùa xuân đến, cả đất trời trở nên tuyệt vời hơn bao giờ hết, rực rỡ sắc màu, khung cảnh kinh hoàng tràn ngập sắc xuân, khí xuân, đất trời xuân hòa làm một:

“Đây chú ong hưởng tuần trăng mật Đây cánh đồng xanh rì Đây cành lá rung rinh Đây khúc tình ca bên tổ em Và kìa tia chớp trên mi em Mỗi sớm mai thần vui gõ cửa; “

Vẻ đẹp của mùa quý ông thật đáng yêu, một thế giới tràn đầy sức sống, muôn loài bừng tỉnh. Trên cánh đồng hoa cỏ xanh tươi, cành lá đâm chồi nảy lộc theo gió. Và tất cả những bản tình ca nồng nàn của cô, tất cả đều thật sống động, lay động lòng người. Điệp ngữ “đây rồi” như thể hiện niềm hân hoan của tác giả trước thiên nhiên, thích thú mà vội vàng, lòng người như đang thổi vào thiên nhiên một tình yêu ngây ngất, say đắm. Nhưng làm sao bạn có thể thờ ơ được khi thế giới này quá đẹp, gợi cảm và hấp dẫn.

Xem thêm bài viết hay:  Mở bài Tuyên ngôn độc lập của Hồ Chí Minh

“Sáng nào thần vui cũng gõ cửa”

Mùa xuân mang niềm vui thiêng liêng, mang hạnh phúc cho thế gian, cho muôn loài, xua tan mệt nhọc, buồn chán, đau thương. Thần vui gõ cửa mỗi sớm mai, mang theo bao hi vọng, yêu thương, nhiệt huyết tuổi trẻ. Mùa xuân lúc này cũng giống như tâm hồn Xuân Diệu, căng tràn sức sống, tràn đầy yêu thương. Và chính ngày hôm nay, mùa xuân như một cô chủ nhỏ, làm cho lòng thi nhân say đắm, lưu luyến, thăng hoa, không ngớt thổn thức thốt lên:

“Tháng giêng ngon như môi kề môi”

Vẻ đẹp con người trở thành thước đo của tự nhiên, đẹp làm sao, hấp dẫn làm sao khi tháng giêng như đôi môi kề sát của những đôi tình nhân, khiến người ta khao khát được nắm giữ, được tận hưởng. Và dường như, càng nhận ra, càng yêu vẻ đẹp của đất trời khi vào xuân, tác giả càng trân trọng từng khoảnh khắc của thời gian:

“Mừng vui nửa vội vàng, em không đợi nắng hè, không quên mùa xuân”

Nhà thơ tự nhắc mình phải thưởng thức ngay vẻ đẹp này, đừng để thời gian trôi qua, mọi thứ mất đi mới hối tiếc. Đó là sự tự ý thức, sống biết trân trọng hạnh phúc ngọt ngào hiện tại, ý thức được thời gian, biết tận hưởng và cống hiến cho đời những gì đẹp đẽ nhất.

Nếu mùa xuân trong thơ Thanh Hải nhẹ nhàng trong trẻo đậm chất Huế, mùa xuân trong thơ Nguyễn Bính nồng đượm tình quê thì mùa xuân trong thơ Xuân Diệu lại rực rỡ, mãnh liệt và nồng nàn. Đoạn thơ tuy ngắn nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa, qua bức tranh mùa xuân hoàn hảo, tác giả thể hiện tình yêu thiên nhiên mãnh liệt và khát vọng hưởng thụ trọn vẹn, trọn vẹn vẻ đẹp của cuộc sống.

Xem thêm bài viết hay:  Những điều cần biết về Adjectives và Adverbs trong Tiếng Anh

Đăng bởi: Trung Cấp Y Dược Tại TPHCM

Thể loại: Giáo dục

Bản quyền bài viết thuộc về trường Trung Cấp Y Dược Tại TPHCM. Mọi sao chép đều là gian lận! Tác giả: https://trungcapyduoctphcm.edu.vn – Trường Lê Hồng Phong Nguồn: https://trungcapyduoctphcm.edu.vn/binh-giang-doan-tho-sau-toi-muon-tat-nang-di-toi – no-cho-nang-ha-moi-hoai-xuan/

Bạn thấy bài viết
Bình giảng đoạn thơ sau: “Tôi muốn tắt nắng đi… Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”
có thoải mãn đươc vấn đề bạn đang tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về
Bình giảng đoạn thơ sau: “Tôi muốn tắt nắng đi… Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”
bên dưới để Trung Cấp Y Dược Tại TPHCM có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: trungcapyduoctphcm.edu.vn

Nhớ để nguồn bài viết này:
Bình giảng đoạn thơ sau: “Tôi muốn tắt nắng đi… Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”
của website trungcapyduoctphcm.edu.vn

Chuyên mục: Giáo dục

Viết một bình luận